23 tháng 12 2012

QUÀ NOEL GỬI NGUYỄN PHƯƠNG UYÊN TỪ TRÁI TIM NGƯỜI LÍNH

(Viết tặng Nguyễn Phương Uyên)

Anh chẳng biết gửi gì cho em Uyên ơi!
Khi em đang phải nằm sàn xi măng ẩm mốc                                       
Tuy không phải trả tiền nhà như em từng ao ước
Nhưng cái giá của Tự Do lớn hơn cả Đời Người!

Gió Đông Bắc về xô nghiêng sóng biển khơi
Mang cái lạnh từ xứ Phần Lan tuyết giá
Nơi Ông Già Noel giờ này đang tất tả
Cùng Tuần Lộc đưa quà cho em nhỏ muôn nơi

Anh đã thấy em từng giả làm Ông Gìa Tuyết
Giữa quê nghèo em mang kẹo đến từng nhà
Chia cho các em thơ với nụ cười thân ái
Nay thấy vắng em bao em nhỏ xót xa!

Anh biết sẽ gửi gì cho em từ Trường Sa cô quạnh?
Bàng Vuông chưa ra hoa, Hải Âu cũng buồn thiu
Trên những mõm đá chúng rúc nhau rỉa cánh
Giáng Sinh không có em đảo trống vắng đìu hiu!

Lẽ ra đêm Noel anh phải đến Nhà Thờ cùng em
Để nguyện cầu Tự Do, Hòa Bình và Bác Ái
Cho con trẻ Việt Nam và tuổi trẻ toàn Nhân Loại
Nhưng em nằm trong tù sao anh đến được cùng em?

Em không được gặp mẹ cha và em trai yêu dấu!
Không được gặp bạn bè, không được ngắm trăng sao!
Đêm Noel Tuổi Hai Mươi em hi sinh tranh đấu
Cho Dân Chủ, Tự Do trên Đất Mẹ thương đau!

Anh biết gửi quà gì cho em nhân dịp lễ Giáng Sinh?
Ngoài trái tim này anh đã nguyện đem dâng hiến  
Hãy dũng cảm lên em chờ Giáng Sinh nữa đến
Ta sẽ tới Nhà Thờ cầu Đức Mẹ Đồng Trinh!

Nhân hôm nay gió biển vào đất liền thổi mạnh
Gửi gió chuyển giùm anh chút không khí Giáng Sinh
Quà Noel gửi Nguyễn Phương Uyên từ trái tim người lính
Là “Thề đợi giặc Tàu vào đây quyết chiến đấu hi sinh!”

Phương Uyên ơi!
Chúng ta đã gắn đời mình với Đất Mẹ Việt Nam
Như Giáng Sinh đã gắn tên mình với Chúa
Như Đất Nước không thể thêm lần nữa
Trở lại Thời Bắc Thuộc một ngàn năm!

Đảo Sơn Ca, 22/12/2012
Nguyễn Hàm Thuận Bắc


 (Nguồn : Blog nhà văn Nguyễn Tường Thụy)





02 tháng 12 2012

BẢY SẮC CẦU VỒNG TRƯỜNG SA THĂM EM ĐÓ UYÊN ƠI!



NguyenPhuongUyen-sinhvien-cauvong-danlambao.jpg (686×300)
            

(Viết tặng sinh viên yêu nước Nguyễn Phương Uyên)

Sau cơn mưa, Bảy Sắc Cầu Vồng bỗng bừng lên rực rỡ
Đỏ, Da Cam, Vàng, Lục, Lam, Chàm, Tím rạng biển khơi
Như chiếc cầu lên Trời từ Trường Sa của những thiên thần nhỏ
Bảy Sắc Cầu Vồng lung linh bay xuống thăm em đó, Uyên ơi!

Anh biết ngày xưa em cũng là một thiên thần nhỏ
Đã đầu thai vào Mẹ Nhung vì yêu quá mảnh đất này
Lúc rời Trời cao em đã từ sắc màu nào bay xuống?
Để các thiên thần nhỏ đi thăm
Không phải hỏi đó đây

Hiền Dịu Như Em chắc chắn không thể bay xuống từ Màu Đỏ
Màu của chiến tranh, màu của chết chóc đau thương
Màu của bầy quỷ mang mặt người dạ thú
Màu chuyên chế độc tài của bè lũ bất lương!

Màu của Ma Cà Rồng từng hút máu gần 60 triệu người nước chúng(*)
Nay đang tràn sang hút Máu Người của các dân tộc lân bang
Là màu từng nhuộn đỏ bởi máu của rất nhiều dân tộc
Làm Thế Kỷ 20 bao đất nước đau thương!

Vậy phải chăng em đã từ Màu Da Cam bay xuống?
Màu của hạnh phúc ấm no trên đất nước bình yên
Màu của sáng tạo đam mê, của tình yêu cháy bỏng
Màu của Dân Chủ, Tự Do và tôn trọng Nhân Quyền

Em đã bay xuống đây từ Màu Vàng rực rỡ?
Màu da của tổ tiên có từ thuở Văn Lang
Màu của bao dung hiền hòa, của từ bi Phật Độ
Màu Vàng Sắc Cờ của thời đại giàu sang

Em đã xuống đây từ Màu Lục xuất thần?
Của cây rừng Trường Sơn giữa đại ngàn trùng điệp
Của đồng lúa Miền Tây ngút ngàn xanh tít tắp
Của Bàng Vuông, Phong Ba trên quần đảo mùa xuân

Em đã bay xuống đây từ màu trời Tổ Quốc?
Một Màu Lam xanh soi trên mặt Biển Đông
Màu của Hòa Bình sáng tươi ngàn năm trên đất nước
Ôm lấy Hoàng -Trường Sa có tự thuở cha ông

Em đã bay xuống từ Màu Chàm tấm áo 
Mẹ Âu Cơ nuôi lớn cả Trăm Con
Năm Mươi chàng trai giong buồn ra khai hoa biển đảo
Năm Mươi chàng lên rừng để cắm mốc biên cương

Em đã bay xuống trần gian từ Màu Tím?
Màu thủy chung Tình Yêu Nước thiết tha
Màu của Ngọc Hân cùng Huyền Trân Công Chúa
Thề giữ vững Núi Sông và mở rộng Sơn Hà!

Sáu Màu ấy Phương Uyên đều có thể
Nhưng trớ trêu thay em lại bị Màu Đỏ dập vùi!
Bởi vì em là cô sinh viên hiền ngoan với trái tim nhân ái
Đã biết cất lên Lời Ca Yêu Nước cứu giống nòi...

Ôi giá chi có Bảy Sắc Cầu Vồng ngược lại!
Màu Tím Huế lên trên và Màu Đỏ máu xuống dưới cùng
Để lòng yêu nước nồng nàn và tình lứa đôi chung thủy
Cùng Chàm, Lam, Lục, Vàng, Cam
Tô thắm lại Non Sông!

Đảo Sơn Ca, 30/11/2012
Nguyễn Hàm Thuận Bắc

(*) Trong cả hai thời kỳ “Đại Nhảy Vọt” (1958-1962) và “Đại Cách Mạng Văn Hóa Vô Sản” (1966-1976), Trung Quốc đã có khoảng gần 60 triệu người bị chết đói, bị bức tử, bị chết trong tù và bị xử bắn (theo “Mao Trạch Đông ngàn năm công tội”, NXB Chính Trị Quốc Gia VN dịch từ nguyên bản Hán Văn và ấn hành bằng tiếng Việt, Hà Nội, 2009).

(Nguồn: Nhà Thơ Nguyễn Trọng Tạo Blog, ngày 30/11/2012)


        

20 tháng 11 2012

TÌNH EM BIỂN CẢ HIỀN HÒA



Lời Tác Giả: Tôi có một người bạn ở Móng Cái, Quảng Ninh. Sáng sớm ngày 17/2/1979, quân Tàu đã bất ngờ dùng hơn ba chục sư đoàn quân ồ ạt tràn qua 6 tỉnh Biên Giới Phía Bắc của nước ta tàn sát hàng ngàn dân thường, trong đó phần lớn là ông bà già, phụ nữ và trẻ con. Gia đình bạn tôi có bốn người là bố mẹ già, vợ và một đứa con gái nhỏ đã bị chúng giết hại một cách dã man. Nhân hôm nay, 17/2/2012 là ngày giỗ lần thứ 33 của những người ruột thịt trong gia đình anh ấy, tôi xin gửi tới quý báo vài dòng cảm thương để sẻ chia với những mất mát đau thương mà anh ấy đã phải chịu đựng trong hàng chục năm  qua. Cũng nhân dịp này, tôi xin phép được nhắc lại một lời dặn của Cố TBT Lê Duẩn của đảng Cộng Sản Việt Nam: “Giặc Tàu là kẻ thù truyền kiếp và nguy hiểm nhất của Dân Tộc Việt Nam!”

Tình em biển cả hiền hòa


Sinh ra bên bờ Biển Đông
Lớn lên bắt tôm bắt cá
Xa em những chiều nắng hạ
Thuyền anh biển cả phiêu bồng

Em ơi đừng đợi đừng mong
Hay đâu biển chiều tím biếc
Bão giông ập vào ai biết
Thuyền anh có vẹn toàn không?

Một lần dạt vào đảo vắng
Trông như hòn vợ hòn chồng
Nguy nan rồi anh mới hiểu
Chỉ mình em đợi chờ trông

Cưới xong, anh ra mặt trận
Mình em chăm mẹ chăm cha
Trường Sơn nhiều đêm thức giấc
Gặp em trong mộng xót xa!

Ngờ đâu ngày về đoàn tụ
Hay tin giặc giết em rồi!
Quân Tàu tràn qua Móng Cái(1)
Dã man giết cả con tôi!

Mẹ già giặc thả sông trôi
Xác cha vứt ngoài bờ giậu
Cộng Sản ư? Quân khát máu!
Lẽ nào trời đất dung tha?

Em lo vớt mẹ cứu cha
Khóc con mà ra nông nỗi
Em ơi, chính anh có tội!
Dối em: “Vô sản một nhà!”

Ngày xưa yêu anh em hát
Muôn năm Việt Nam-Trung Hoa!(2)
Giờ đây cô đơn anh khát
Tình Em Biển Cả Hiền Hòa!

     Hà nội, 13/ 1 /2011
       Đặng Huy Văn

(1) Sáng sớm ngày 17/2/1979, quân đội Trung Quốc đã bất ngờ
tràn qua 6 tỉnh biên giới phía Bắc của nước ta tàn sát hàng ngàn
dân thường trong đó phần lớn là ông bà già, phụ nữ và trẻ con.

(2) Trích lời một bài hát nổi tiếng của nhạc sĩ Đỗ Nhuận.


(Nguồn: Blog Nguyễn Trọng Tạo, 17/2/2012)




19 tháng 11 2012

HÃY HÁT LÊN BÀI CA YÊU NƯỚC NGUYỄN PHƯƠNG UYÊN!



traitimtoquoc-danlambao.jpg (686×270)



Lời DẫnSáng 3-11-2012, Cơ quan An ninh điều tra (ANĐT) Công an TPHCM và tỉnh Long An đã họp báo công bố kết quả điều tra ban đầu về hành vi vi phạm pháp luật của Nguyễn Phương Uyên (SN 1992) và Đinh Nguyên Kha (SN 1988). Hai em Phương Uyên và Nguyên Kha đã thực hiện vụ rải truyền đơn trên cầu An Sương Sài Gòn sáng ngày 10/10/2012 kêu gọi chống giặc Tàu xâm lược. Ngày 19-10, cơ quan ANĐT Công an tỉnh Long An đã ra quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can, bắt tạm giam 4 tháng đối với Uyên-Kha. Đồng thời tiếp tục làm rõ số đối tượng khác có liên quan đến các hoạt động tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam được quy định tại điều 88 Bộ luật Hình sự nhà nước.


Hãy hát lên bài ca yêu nước
    Nguyễn Phương Uyên!

Hãy hát lên
Bài ca yêu nước Nguyễn Phương Uyên!
Từ Bô-xít Tây Nguyên đến địa đầu Bản Giốc
Từ Trường Sa xa xôi đến giảng đường đại học
Hãy cùng nhau hát lên!
Vạn lính đảo, triệu sinh viên!

Chúng ta hãy cùng xiết chặt tay!
Vì lũ giặc xâm lăng đã đến
Tuyên bố “Đường Lưỡi Bò” mưu chiếm trọn Biển Đông
Còn ngang ngược lập “Thành phố Tam Sa” trên biển
Gồm cả quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của cha ông!

Chỉ những kẻ vô lương tâm mới không thấy đau lòng
Khi quân giặc cướp tàu thuyền và bắn chết ngư dân trên biển
Khi cố tình quên vong linh những anh hùng Hải Chiến[1]
Khi vì tiền mà cho chúng thuê biển, thuê rừng
Khi cho chúng đưa lao công sang trên các công trường
Làm rơi lệ Tố Như, xót xa hồn Nguyễn Trãi!

Chỉ có bọn “người yêu nước” mới coi
Chống tham nhũng, chống ngoại xâm là “phản quốc”
Quyết đòi lại Hoàng Sa là “chống đảng”, “chống nhân dân”
Mới lu loa Vua Gia Long “cõng rắn cắn gà nhà bán nước”
Mới xem người bạn chí cốt của Mao
Là “anh hùng chống xâm lăng”!

Hãy hát lên các bạn ơi!
Khi Đông Nam Á đã nhất tề chống giặc
Khi Phi-lip-pin cũng nhỏ bé như ta
Mà đã kiên cường đứng tiên phong
Rồi Ma-lai, In-đô...đã đồng lòng đoàn kết
Chống quân bành trướng Phương Bắc
Thề quyết giữ Biển Đông!

Nay nghe tin các người định kết tội
Nguyễn Phương Uyên vì Lá Cờ Vàng Ba Sọc
Trên tờ giấy A4 kẻ bằng tay dán trong một chiếc thùng
Vậy ai sẽ kết tội người đã in Lá Cờ Sáu Sao[2] nghênh đón “bạn”?
Để hàng trăm em thiếu nhi phải cầm lá cờ đó vẫy chào...
Như chấp nhận kiếp nô vong?

Nhà nước ta nay đã giành được giang sơn
Là nhờ có xác của hàng triệu thanh niên ngã xuống
Trên dãy Trường Sơn từng khe núi máu còn vương!
Sao các người đã vội dâng biển đảo, dâng tài nguyên...
Cho bè lũ bá quyền bành trướng?
Hay các người định đưa nước nhà
Quay về thời Bắc Thuộc đau thương?

Đất ruộng thì các người tước đoạt của dân để xây sân gôn, biệt thự...
Vậy người nông dân nay mai biết lấy gì để nuôi cha mẹ, nuôi con?
Hay lại phải đi làm điếm, làm thuê, làm “Ô-Sin” khắp thế giới
Để các người được sống xa hoa nơi gác tía, lầu son?

Lẽ nào nêu khẩu hiệu
“Vì danh dự Tổ Quốc chống giặc Tàu xâm lược!
“Vì tương lai đất nước chống tham nhũng bạo tàn!”
Là “phản Quốc”, là “hại nước”, là “buôn dân”?
Vậy xin được hỏi “Quốc” này là Quốc gì?
“Quốc trung” hay “Quốc tặc”?
Hay “Quốc” là “nước đục” béo cò
Để kiếm mồi dâng cúng giặc?
Chứ không phải “Nam Quốc Sơn Hà, Nam Đế cư!”
Của Lý Thường Kiệt ngàn năm vang vọng đến bây giờ?

Nay các người
Định kết “tội” Phương Uyên rồi giam giữ em một cách vô nhân đạo
Nhưng Phương Uyên đã thành tên một Bài Ca Yêu Nước vọng muôn nơi!
Các người có thể làm nhục xác thân em trong chốn lao tù
Nhưng tâm hồn em vẫn như cánh Hải Âu trên biển đảo
Đang vẫy gọi hàng chục triệu thanh niên VN
Vùng đứng lên giữ nước
Cứu giống nòi!


Đảo Sơn Ca, 15/11/2012
Nguyễn Hàm Thuận Bắc

[1] Hải Chiến Hoàng Sa 19/1/1974 và Hải Chiến Trường Sa 14/3/1988.

[2] Ngày 21/12/2011, tại Hà Nội, hàng trăm em thiếu nhi Việt Nam đã cầm những Lá Cờ Sáu Sao của Trung Quốc để đón Phó Chủ Tịch nước CHNDTH Tập Cận Bình.

(Nguồn: DanLuan.org)






09 tháng 11 2012

ƯỚC GÌ EM LÀ BIỂN LẶNG

Posted on 
11 Votes


Nguyễn Phương Uyên




















NGUYỄN HÀM THUẬN BẮC

(Mến tặng Nguyễn Phương Uyên)

Trường Sa, ngày đêm canh đảo
Sao trời thao thức nhớ em
Ước gì em là biển lặng
Ru anh bờ sóng êm đềm

Trường Sa ngày đông gió lạnh
Mây trời vần vũ dọc ngang
Ước gì em là tia nắng
Xuyên mây rọi xuống biển vàng

Trường Sa ngày hè bỏng cháy
Nắng nôi rát mặt rát mày
Ước gì em là mây đảo
Mát che người lính nơi đây!

Trường Sa vào mùa bão tố
Mưa tràn, sóng dựng, biển dâng
Ước gì em là tấm áo
Cho anh mặc để che thân

Trường Sa giặc Tàu hay tới
Nghênh ngang chiến hạm dọa người
Ước gì em là cuồng bão
Nhấn chìm hết lũ đười ươi!

Nay vừa nghe tin sét đánh
Công an đã bắt em rồi!
Sao nỡ bắt người vô tội?
Thương nhà, yêu nước…
Trời ơi!

Đêm qua anh mơ hay tỉnh?
Thấy em bay lượn trên trời
Đưa đoàn Thủy Quân Lục Chiến
Hào hùng lướt sóng ra khơi

Bao vây Hoàng Sa quần đảo
Quân Tàu thịt nát xương rơi
Hải tặc cướp ngày tháo chạy
Ích Tắc, Chiêu Thống rụng rời!

Chợt như đạn xuyên vào ngực
Tỉnh giấc anh bỗng rợn người
Nhớ ra em còn trong ngục
Ôi thương em quá Uyên ơi!

Mai ra công đường em hãy
Hiên ngang đứng trước án đài
Vạch mặt những phường xâm lược
Rủa nguyền bè lũ tay sai…

Biển Đông, Núi, Sông…ngàn dặm
Âu Cơ chỉ một Mẹ thôi

Đồng Bào ơi! Đoàn kết lại
Chung tay cứu lấy giống nòi!

Đảo Sơn Ca, 2/11/2012


HÔM ĐẾN TRẠI TẠM GIAM TÂN AN MẸ KHÓC


Lời Dẫn:  Ngày 23/10/2012, cơ quan an ninh điều tra tỉnh Long An đã thừa nhận là nữ sinh viên Nguyễn Phương Uyên đang bị tạm giam nhưng cho biết là cô đã bị chuyển đi nơi khác và không tiết lộ đó là địa điểm nào.

Bà Nguyễn Thị Nhung, mẹ của Phương Uyên, nói khi bà tìm được tới nơi con gái đang bị giữ ở trại tạm giam 159 Nguyễn Đình Chiểu, thành phố Tân An, tỉnh Long An, thì bà chỉ được phep gửi quà. Bà cho biết:

“Xin gặp không được, xin nhìn con từ xa cũng không được. Cuối cùng, tôi chỉ xin gửi cho con gái ba chữ ‘Mẹ yêu con’ trên tờ giấy gửi quà, nhưng cho dù tôi năn nỉ thế nào, khóc lóc thế nào, họ vẫn hoàn toàn vô cảm và rất tàn nhẫn.” 


images (389×129)

HÔM ĐẾN TRẠI TẠM GIAM TÂN AN MẸ KHÓC?

Con nghe nói
Hôm đến trại tạm giam Tân An mẹ khóc?
Vì công an không cho mẹ gặp Phương Uyên
Mẹ đành viết lên trên giấy gói quà ba chữ
“Mẹ Yêu Con!” rồi họ đuổi về liền

Có mang nặng đẻ đau mới thấm nỗi lòng này của mẹ
Nơi Bình Thuận quê nghèo chưa được phút bình yên
Nhớ ngày nhỏ Phương Uyên hiền, líu lo như chim hót
Yêu mẹ cha, yêu cô thầy, yêu bè bạn hồn nhiên!

Chúng con đã mấy lần theo Phương Uyên về thăm mẹ
Mẹ luộc củ mì đãi chúng con vừa lượm mãi đồng xa
Lũ học trò vô tư thì nghịch như bầy quỷ
Mẹ mỉm cười nhìn chúng con bao âu yếm thiết tha!

Nay Phương Uyên bị tạm giam, chúng con đều xa mẹ
Đứa đi học, đứa đi làm, đứa cầm súng ở đảo xa
Nhưng mẹ Nhung ơi! Xin mẹ đừng khóc nữa
Bởi vì Phương Uyên chỉ yêu nước thương nhà!

Và thưa mẹ!
Phương Uyên bị tạm giam vẫn còn đỡ khổ hơn nhiều thiếu nữ
Phải cởi hết quần áo trần truồng trước mặt bọn Hàn, Đài
Nhằm kiếm một tấm chồng đặng thoát nghèo bớt khổ
Mà phải đến xứ người để chết chẳng toàn thây!

Phương Uyên ở trại giam còn đỡ nhục hơn nhiều cô gái
Bị lừa bán qua biên giới Việt Trung làm vợ lũ cuồng điên
Thậm chí bị nhốt trong nhà hầm để lũ đàn ông đồi bại
Hành hạ xác thân không kể suốt ngày đêm!

Thà ở trại giam còn hơn đi làm “Ô Sin” khắp thế giới
Ngày giúp việc gia đình, đêm làm vợ không công
Chồng gà trống nuôi con nhận đồng tiền hờn tủi
Hỏi cả thế gian còn nơi nào như ở nước này không?

Chính vì thế mà Phương Uyên quyết hi sinh tranh đấu
Chống bè lũ tham nhũng độc tài đang dày xéo nhân dân
Bán biển đảo, bán rừng, bán tài nguyên...cho Tàu cộng
Để kiếm đô la gửi nước ngoài mưu danh lợi vinh thân

Mẹ Nhung ơi! Viết đến đây, cặp mắt con nhòa lệ
Phương Uyên ở trại giam không biết sống ra sao?
Bị tra tấn, bị ép cung...em rất cần bên mẹ
Bên bè bạn, bên thầy cô, bên ruột thịt đồng bào!

Nhưng con tin tưởng một Phương Uyên mạnh mẽ
Khi đã xác định cho mình lý tưởng để dấn thân
Mẹ Nhung ơi! Phương Uyên là gương soi ngàn thế hệ
Trên đất nước của Vua Hùng lịch sử bốn nghìn năm!

“Vì danh dự Tổ Quốc chống giặc Tàu xâm lược!”
“Vì tương lai đất nước chống tham nhũng bạo quyền!”
Phương Uyên ơi! Ôi giá chi anh được
Ngày ngày đưa cơm cho em
Để em có chút bình yên!

Đảo Sơn Ca, 31/10/2012
Nguyễn Hàm Thuận Bắc

(Nguồn: Dân Luận.org)




26 tháng 10 2012

TỪ TRƯỜNG SA GỬI NGUYỄN PHƯƠNG UYÊN



Posted on 26/10/2012 by Nguyễn Trọng Tạo
21 votes

Từ Trường Sa gửi Nguyễn Phương Uyên


Em ơi nhớ chăng
Phút chia tay dưới đường hoa phượng đỏ
Anh đã ngỏ lời cùng em khi giã biệt mái trường
Em lặng lẽ chỉ nhìn anh không nói
Làm tim anh thêm thổn thức yêu thương

Em sẽ đi đâu? Em sẽ vào đại học
Dù biết mẹ cha chưa đủ sống để nuôi nhau
Nhưng sẽ làm được gì nếu em không học giỏi
Em là nữ nhi có cầm nổi súng đâu?

Bởi câu nói của em mà anh thành lính đảo
Để gìn giữ sự bình yên cho đất nước quê hương
Giữa Trường Sa quanh năm thừa sóng gió
Chỉ thiếu bạn hiền và lời thỏ thẻ yêu đương!

Qua thư bạn anh biết em học tốt
Và đang thầm yêu người lính đảo đồng hương
Ai vậy em? Sao chưa bao giờ em kể
Làm đêm đêm anh khắc khoải hoài thương!

Ngoài Trường Sa có lần ngàn tàu cá
Của giặc Tàu tràn xuống biển quê hương
Nuốt căm hận đứng nhìn quân cướp nước
Tận diệt cá tôm và phá hủy môi trường!

Làm được gì hỡi em khi anh là người lính?
Chỉ biết nén thương đau nuốt nước mắt vào trong!
Nay giặc đã lập thành phố Tam Sa trên biển
Nơi anh cầm súng đứng canh
Có còn của cha ông?

Ngày 1/10/2012 giặc kỉ niệm Quốc Khánh TQ
Trên quần đảo Hoàng Sa chúng chiếm
Từ Việt Nam Cộng Hòa năm 1974
Theo ý nguyện của ông Đồng
Chính phủ ta đã gửi điện chúc mừng
Tới các nhà lãnh đạo TQ “kính mến”
Làm lố bịch người lính đảo các anh
Cầm súng cũng như không!

Nay vừa hay tin, em đi rải truyền đơn chống giặc
Đòi Hoàng Sa, Trường Sa về đất mẹ phải không?
Sao em biết có thể sẽ bị tù đày mà vẫn nồng nàn yêu nước
Hay em là Thiên Thần từ trời cao bay xuống cứu Biển Đông?

Và giương ngọn cờ yêu nước của Bà Trưng, Bà Triệu
Để thức tỉnh những thanh niên quen sống kiếp hèn câm
Ôi Phương Uyên đến bây giờ anh mới hiểu
Sao không trả lời anh suốt từ bấy nhiêu năm!

Vì em muốn hiến dâng trái tim mình cho Tổ Quốc
Như ông cha ta xưa mỗi lần chống xâm lăng
Nên ghìm nén tình riêng khi non sông còn giặc
Ôi em yêu nước hồn nhiên và đẹp tựa trăng rằm!

Rồi đây
Chúng có thể sẽ xử em “tội phản quốc, chống đảng”
Thiên Thần ơi hãy bước ngửng cao đầu!
Làm Chiêu Thống cùng Ích Tắc hốt hoảng
Để giặcTàu kinh hãi đến ngàn sau!

Và bọn anh sẽ từ đảo xa trở về phá xiềng gông tù ngục
Cứu những Thiên Thần như em về với mẹ với cha
Để những người con biết tận trung với nước
Được dâng hiến tuổi xuân cho biển đảo khơi xa!

Thôi em đừng giận anh sao yêu em mà rút rát
Vì lính ở đảo vắng người như hoẵng giữa rừng sâu
Đã ám ảnh bọn anh những năm dài khát...khát...
Khát giọt nước, khát tình yêu...
Khát được sống cho nhau!

Đảo Sơn Ca, 26/10/2012
Nguyễn Hàm Thuận Bắc

(Nguồn: Nguyễn Trọng Tạo Blog)




24 tháng 10 2012

NGUYỄN PHƯƠNG UYÊN MẤT TÍCH VÌ LÀM THƠ




 Em có biết đâu 
Nước mắt ngư dân đã bao mùa chảy ngược 
Người bị bắt, tàu bị đánh chìm 
Lớn tiếng kêu mà đảng vẫn lặng im 
Vẫn 4 tốt, vẫn 16 chữ vàng 
Vẫn là đồng chí anh em 
Còn dân chết 
đảng coi là chuyện nhỏ 

Thoáng nghe qua, ai cũng phải sửng sờ 
Khuôn mặt trẻ, còn măng tơ tinh khiết 

Vậy mà đã 6 ngày qua 
Tin tức em biền biệt 
Làm lo lắng mẹ cha 
Sốt ruột bạn bè 
Cô bé học trò trường Công Nghiệp tuần qua 
Công an đến bắt đưa đi biệt tích 

Nhìn hình em 
Nụ cười hồn nhiên tinh nghịch 
Đôi vai gầy đã phải chịu gánh oan khiên 
Trò giỏi, con ngoan, đã tốt thêm hiền 
Sao lại bị bắt?... Không một ai hiểu nổi 

Bạn cùng phòng cho hay công an nói 
Chỉ đến mời về trụ sở hỏi han 
Các bạn được về rồi 
còn em vẫn bặt tăm 
Nghe nói lại là vì em làm thơ yêu nước! 

Em yêu nước 
nên ghét quân xâm lược 
Ghét bọn bành trướng Bắc Kinh 
Em nhớ Hoàng Sa 
Em nhớ Trường Sa 
và em hiểu điều gì em nên nói 

Nhưng em không hiểu 
trong chế độ này yêu nước là có tội 
Chỉ được yêu đảng bác mà thôi 
Hoàng Sa ư? 
Trường Sa ư? 
Đảng hữu nghị đã tặng cho người bạn láng giềng Trung Quốc 

Em có biết đâu 
Nước mắt ngư dân đã bao mùa chảy ngược 
Người bị bắt, tàu bị đánh chìm 
Lớn tiếng kêu mà đảng vẫn lặng im 
Vẫn 4 tốt, vẫn 16 chữ vàng 
Vẫn là đồng chí anh em 
Còn dân chết 
đảng coi là chuyện nhỏ 

Mấy mùa qua chắc em đã xem trên mạng đó 
Bạn bè em, sinh viên trẻ xuống đường 
Biểu ngữ giơ cao 
chống Tàu cộng Bắc phương 
Đòi trả lại Hoàng-Trường Sa cùng Nam Quan Bản Giốc 
Hàng ngàn người dân 
Không quản nề cực nhọc 
Không ngại nắng mưa 
Mỗi chủ nhật về lại tụ họp cùng nhau 
Đi! Ta đi! Ta đi giữa tự hào 
Giữ truyền thống 4 ngàn năm bất khuất 

Em tin rằng 
Với trái tim chân thật 
Với những lời từ lòng yêu mến quê hương 
Viết lên bài thơ 
Trên trang vở học đường 
Là tốt đẹp 
chứ sao là có tội 

Nhưng ngày hôm nay em chắc đang ngồi trong ngục tối 
Xung quanh em là những khuôn mặt lạnh lùng 
Những đe dọa dập dồn 
của những buổi lấy cung
 
Em đơn độc một mình chống trả 

Ôi! Quê hương tôi 
Những mảnh đời nghiệt ngã 
Oan khiên chồng chất oan khiên 
Nước mắt mặn máu đào 
Người lớn bị trù dập đã đành 

Con trẻ.. 
Nỡ lòng sao? 
Tuổi đi học còn hồn nhiên, trong trắng 

Cả nước hướng về em 
Cho dù có những người còn câm lặng 
Còn ngoảnh mặt làm ngơ 
Còn chưa dám thốt thật lời 
Nhưng quanh em cũng không thiếu những người 
Đang cố gắng 
tìm kiếm em đưa em về bình yên bên cha mẹ 

Hãy kiên cường lên 
Vững lòng tin em nhé 
Việc em làm, rất đúng chẳng sai 
Đám người kia đã đang tâm bán nước Việt này 
Bắt giữ người yêu nước 
Không cho dân đứng lên chống bọn Tàu xâm lược 

Can đảm lên em 
Biết bao người thấy được 
Nhiệt huyết của em 
và lo lắng cho em 
Em chẳng đơn độc đâu 
Bên em còn có những bạn hiền 
Những người đồng chí hướng 
đang cùng em tiến bước 

Hãy làm tiếp đi em 
Những vần thơ yêu nước 
Để muôn đời Tổ quốc vẫn quang vinh! 

danlambaovn.blogspot.com

Bài của Gánh Hàng Hoa, 21/10/2012