18 tháng 11 2013

TÔI KHÔNG TIN HỒ CHÍ MINH, HỒ TẬP CHƯƠNG LÀ MỘT!

Đặng Huy Văn: Kính gửi ông Hồ Tuấn Hùng, Đài Loan. Cách đây hơn một năm, tình cờ tôi đọc được cuốn “Hồ Chí Minh sinh bình khảo” của ông trên internet, tôi đã bị sốc thực sự. Vị “cha già dân tộc” mà hàng chục triệu nông dân Việt Nam trong đó có cả các anh em của tôi đã tận tụy hi sinh theo tiếng gọi của ông ấy vác súng ra chiến trường trong cuộc chiến nồi da xáo thịt 20 năm, hóa ra lại là một người ngoại quốc! Tôi đã bàng hoàng đau đớn và căm ghét cuốn sách đó vì nghĩ rằng ông đã dựng chuỵện để phỉ báng hàng chục triệu nông dân Việt Nam! Nhiều lúc tôi đã trăn trở, phải chăng ông là một kẻ viết thuê cho bè lũ cộng sản Bắc Kinh đang âm mưu thôn tính nước Việt Nam của chúng tôi?

12 tháng 11 2013

CHÙM THƠ KỶ NIỆM SINH NHẬT LẦN THỨ 90 CỦA BÁC VĂN CAO



Bài 1  KÍNH VIẾNG BÁC VĂN CAO
(Viết tặng nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo) (*)

Chót vót Thiên Thai bác vẫn ngồi
Đói no chẳng quản cứ rong chơi!
Dù ai ghen ghét cười nửa miệng
Mặc xác cường quyền, kệ Thiên Lôi
Yêu nước thương nhà hồn khắc khoải
Yêu bè quý bạn biển đầy vơi
Nếu ai cũng sống như tâm bác
Cõi Niết Bàn đâu chỗ bác ngồi?

THĂM TRẠI DÂN OAN LÝ TỰ TRỌNG

Đặng Huy Văn
(Viết nhân ngày giỗ đầu của cụ Nhung dân oan) (1)


Vườn hoa Lý Tự Trọng
Giữa trung tâm thủ đô
Nơi dân oan lập trại (2)
Không biết tự bao giờ

TRÊN SÔNG VẮNG, TRƯƠNG CHI CẤT TIẾNG HÁT

(Kỷ niệm sinh nhật lần thứ 90 của cố nhạc sĩ Văn Cao)

Trên sông vắng, Trương Chi cất tiếng hát
Xao xuyến lòng ai hằng đợi Suối Mơ
Để Lưu Nguyễn tới Thiên Thai lạc bước
Cung Đàn Xưa vang vọng đến bây giờ!

CHÙM THƠ NGẮN TRÊN "HỒN DÂN VIỆT FACEBOOK

Bài Thứ Nhất:
Hai ngày qua, 16 và 17/10/2013, Hương Sơn, quê ngoại của tôi lũ quét đã làm trôi nhiều nhà cửa và tài sản của nhân dân. Nhiều bà mẹ đã khóc vì không còn gì cho con ăn. Nhiều người cha thổn thức không biết rồi đây sẽ lấy gì cho các con đi học. Sách vở quần áo bị cuốn trôi hết rồi! Hỡi những ai còn chút tình dân tộc, nghĩa đồng bào! Chúng ta hãy góp mỗi người một tấm bánh, một gói mì, một chiếc áo trẻ con…để giúp đồng bào Miền Trung bị thiệt hại nặng nề sau trận lũ của cơn bão số 11 vừa qua đã làm 18 người chết, hàng trăm người bị thương và hàng chục ngàn ngôi nhà của dân bị hư hại! Xin trân trọng cám ơn!

TRỜI KHÔNG CHO MẸ ĐÔI TAY!


(Viết dưới bức hình một em bé
bón đồ ăn cho người mẹ cụt tay)

NGÀN NĂM ĐẠI TƯỚNG CÒN SỐNG MÃI!

ĐẶNG HUY VĂN: Hôm nay, 13/10/2013, suốt ngày ngồi theo dõi qua TV đám tang của Đại Tướng Võ Nguyên Giáp tại Hà Nội và Quảng Bình mà cảm phục một con người đã sống vị tha với những kẻ đã từng hại mình. Đúng, Đại Tướng là một ông Phật, độ lượng, khoan hoà, nhìn xa trông rộng làm cho những kẻ tiểu nhân phải xấu hổ, làm cho kẻ thù của nhân dân phải run sợ, làm ma quỷ phải tránh xa và làm lòng dân được gắn kết lại!

XIN VĨNH BIỆT MỘT DÂN OAN VĨ ĐẠI!

Chúc Đại Tướng được trở về cõi Phật
Để đêm ngày ngồi gõ mõ cầu kinh
Nhằm hoá giải những mảnh đời oan trái
Trọn trăm năm nhẫn nhịn chịu hi sinh!

KHÔNG NGỜ ĐƯỢC GẶP PHƯƠNG UYÊN!

Đặng Huy Văn: Chập tối 24/9/2013, tôi không ngờ lại gặp được hai mẹ con cháu Phương Uyên ngay giữa lòng Hà Nội. Vậy mà có lúc tôi đã nghĩ, sẽ không bao giờ còn được gặp cháu vì tôi đã tuổi cao sức yếu, chắc gì có thể sống thêm được 6 năm nữa để đợi ngày cháu ra tù mà tìm gặp như bản án sơ thẩm hôm 16/5/2013 đã tuyên. Tôi lại càng không ngờ khi gặp, thấy cháu Phương Uyên xinh đẹp, dịu hiền, chân quê, dễ thương …mà đã phải trải qua gần một năm chịu biết bao nhiêu khổ nhục và bị “bạn tù” đánh đập đến ba lần ngất xỉu trong trại giam Tân An như thế! Gặp tôi, Phương Uyên nhỏ nhẹ: “Ba Linh con dặn ra Hà Nội phải tìm bằng được ông để cám ơn ông đã thương con!” Thực tế, tôi chưa làm được gì đáng để cho cháu phải cám ơn cả. Đêm đó về nhà, tôi đã thức qua đêm để viết phần đầu của bài viết này để tri ân tấm lòng thơm thảo đó của cháu.

XIN VĨNH BIỆT ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP!

Đặng Huy Văn: Việc ra đi của đại tướng Võ Nguyên Giáp làm chúng ta xót xa về thân phận của một con người đã sống trọn một cuộc đời thanh bạch, giản dị, khiêm nhường, liêm khiết…chứ không như các đồng chí của ông ấy. Ông là một đoá sen có thực giữa một vũng bùn đầy hôi thối và nhớp nhơ!

BẮC MIỀN TRUNG BÃO VỪA VÀO

Đặng Huy Văn

Bắc Miền Trung bão vừa vào
Tốc nhà, dìm xác đồng bào thê lương!
Quê nghèo lụt bão đau tlương
Bởi ai tàn ác phá rừng Trường Sơn!
Còn đâu đại thụ đầu nguồn
Vừa mưa nước đã chảy dồn về xuôi!