20 tháng 11 2012

TÌNH EM BIỂN CẢ HIỀN HÒA



Lời Tác Giả: Tôi có một người bạn ở Móng Cái, Quảng Ninh. Sáng sớm ngày 17/2/1979, quân Tàu đã bất ngờ dùng hơn ba chục sư đoàn quân ồ ạt tràn qua 6 tỉnh Biên Giới Phía Bắc của nước ta tàn sát hàng ngàn dân thường, trong đó phần lớn là ông bà già, phụ nữ và trẻ con. Gia đình bạn tôi có bốn người là bố mẹ già, vợ và một đứa con gái nhỏ đã bị chúng giết hại một cách dã man. Nhân hôm nay, 17/2/2012 là ngày giỗ lần thứ 33 của những người ruột thịt trong gia đình anh ấy, tôi xin gửi tới quý báo vài dòng cảm thương để sẻ chia với những mất mát đau thương mà anh ấy đã phải chịu đựng trong hàng chục năm  qua. Cũng nhân dịp này, tôi xin phép được nhắc lại một lời dặn của Cố TBT Lê Duẩn của đảng Cộng Sản Việt Nam: “Giặc Tàu là kẻ thù truyền kiếp và nguy hiểm nhất của Dân Tộc Việt Nam!”

Tình em biển cả hiền hòa


Sinh ra bên bờ Biển Đông
Lớn lên bắt tôm bắt cá
Xa em những chiều nắng hạ
Thuyền anh biển cả phiêu bồng

Em ơi đừng đợi đừng mong
Hay đâu biển chiều tím biếc
Bão giông ập vào ai biết
Thuyền anh có vẹn toàn không?

Một lần dạt vào đảo vắng
Trông như hòn vợ hòn chồng
Nguy nan rồi anh mới hiểu
Chỉ mình em đợi chờ trông

Cưới xong, anh ra mặt trận
Mình em chăm mẹ chăm cha
Trường Sơn nhiều đêm thức giấc
Gặp em trong mộng xót xa!

Ngờ đâu ngày về đoàn tụ
Hay tin giặc giết em rồi!
Quân Tàu tràn qua Móng Cái(1)
Dã man giết cả con tôi!

Mẹ già giặc thả sông trôi
Xác cha vứt ngoài bờ giậu
Cộng Sản ư? Quân khát máu!
Lẽ nào trời đất dung tha?

Em lo vớt mẹ cứu cha
Khóc con mà ra nông nỗi
Em ơi, chính anh có tội!
Dối em: “Vô sản một nhà!”

Ngày xưa yêu anh em hát
Muôn năm Việt Nam-Trung Hoa!(2)
Giờ đây cô đơn anh khát
Tình Em Biển Cả Hiền Hòa!

     Hà nội, 13/ 1 /2011
       Đặng Huy Văn

(1) Sáng sớm ngày 17/2/1979, quân đội Trung Quốc đã bất ngờ
tràn qua 6 tỉnh biên giới phía Bắc của nước ta tàn sát hàng ngàn
dân thường trong đó phần lớn là ông bà già, phụ nữ và trẻ con.

(2) Trích lời một bài hát nổi tiếng của nhạc sĩ Đỗ Nhuận.


(Nguồn: Blog Nguyễn Trọng Tạo, 17/2/2012)




19 tháng 11 2012

HÃY HÁT LÊN BÀI CA YÊU NƯỚC NGUYỄN PHƯƠNG UYÊN!



traitimtoquoc-danlambao.jpg (686×270)



Lời DẫnSáng 3-11-2012, Cơ quan An ninh điều tra (ANĐT) Công an TPHCM và tỉnh Long An đã họp báo công bố kết quả điều tra ban đầu về hành vi vi phạm pháp luật của Nguyễn Phương Uyên (SN 1992) và Đinh Nguyên Kha (SN 1988). Hai em Phương Uyên và Nguyên Kha đã thực hiện vụ rải truyền đơn trên cầu An Sương Sài Gòn sáng ngày 10/10/2012 kêu gọi chống giặc Tàu xâm lược. Ngày 19-10, cơ quan ANĐT Công an tỉnh Long An đã ra quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can, bắt tạm giam 4 tháng đối với Uyên-Kha. Đồng thời tiếp tục làm rõ số đối tượng khác có liên quan đến các hoạt động tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam được quy định tại điều 88 Bộ luật Hình sự nhà nước.


Hãy hát lên bài ca yêu nước
    Nguyễn Phương Uyên!

Hãy hát lên
Bài ca yêu nước Nguyễn Phương Uyên!
Từ Bô-xít Tây Nguyên đến địa đầu Bản Giốc
Từ Trường Sa xa xôi đến giảng đường đại học
Hãy cùng nhau hát lên!
Vạn lính đảo, triệu sinh viên!

Chúng ta hãy cùng xiết chặt tay!
Vì lũ giặc xâm lăng đã đến
Tuyên bố “Đường Lưỡi Bò” mưu chiếm trọn Biển Đông
Còn ngang ngược lập “Thành phố Tam Sa” trên biển
Gồm cả quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của cha ông!

Chỉ những kẻ vô lương tâm mới không thấy đau lòng
Khi quân giặc cướp tàu thuyền và bắn chết ngư dân trên biển
Khi cố tình quên vong linh những anh hùng Hải Chiến[1]
Khi vì tiền mà cho chúng thuê biển, thuê rừng
Khi cho chúng đưa lao công sang trên các công trường
Làm rơi lệ Tố Như, xót xa hồn Nguyễn Trãi!

Chỉ có bọn “người yêu nước” mới coi
Chống tham nhũng, chống ngoại xâm là “phản quốc”
Quyết đòi lại Hoàng Sa là “chống đảng”, “chống nhân dân”
Mới lu loa Vua Gia Long “cõng rắn cắn gà nhà bán nước”
Mới xem người bạn chí cốt của Mao
Là “anh hùng chống xâm lăng”!

Hãy hát lên các bạn ơi!
Khi Đông Nam Á đã nhất tề chống giặc
Khi Phi-lip-pin cũng nhỏ bé như ta
Mà đã kiên cường đứng tiên phong
Rồi Ma-lai, In-đô...đã đồng lòng đoàn kết
Chống quân bành trướng Phương Bắc
Thề quyết giữ Biển Đông!

Nay nghe tin các người định kết tội
Nguyễn Phương Uyên vì Lá Cờ Vàng Ba Sọc
Trên tờ giấy A4 kẻ bằng tay dán trong một chiếc thùng
Vậy ai sẽ kết tội người đã in Lá Cờ Sáu Sao[2] nghênh đón “bạn”?
Để hàng trăm em thiếu nhi phải cầm lá cờ đó vẫy chào...
Như chấp nhận kiếp nô vong?

Nhà nước ta nay đã giành được giang sơn
Là nhờ có xác của hàng triệu thanh niên ngã xuống
Trên dãy Trường Sơn từng khe núi máu còn vương!
Sao các người đã vội dâng biển đảo, dâng tài nguyên...
Cho bè lũ bá quyền bành trướng?
Hay các người định đưa nước nhà
Quay về thời Bắc Thuộc đau thương?

Đất ruộng thì các người tước đoạt của dân để xây sân gôn, biệt thự...
Vậy người nông dân nay mai biết lấy gì để nuôi cha mẹ, nuôi con?
Hay lại phải đi làm điếm, làm thuê, làm “Ô-Sin” khắp thế giới
Để các người được sống xa hoa nơi gác tía, lầu son?

Lẽ nào nêu khẩu hiệu
“Vì danh dự Tổ Quốc chống giặc Tàu xâm lược!
“Vì tương lai đất nước chống tham nhũng bạo tàn!”
Là “phản Quốc”, là “hại nước”, là “buôn dân”?
Vậy xin được hỏi “Quốc” này là Quốc gì?
“Quốc trung” hay “Quốc tặc”?
Hay “Quốc” là “nước đục” béo cò
Để kiếm mồi dâng cúng giặc?
Chứ không phải “Nam Quốc Sơn Hà, Nam Đế cư!”
Của Lý Thường Kiệt ngàn năm vang vọng đến bây giờ?

Nay các người
Định kết “tội” Phương Uyên rồi giam giữ em một cách vô nhân đạo
Nhưng Phương Uyên đã thành tên một Bài Ca Yêu Nước vọng muôn nơi!
Các người có thể làm nhục xác thân em trong chốn lao tù
Nhưng tâm hồn em vẫn như cánh Hải Âu trên biển đảo
Đang vẫy gọi hàng chục triệu thanh niên VN
Vùng đứng lên giữ nước
Cứu giống nòi!


Đảo Sơn Ca, 15/11/2012
Nguyễn Hàm Thuận Bắc

[1] Hải Chiến Hoàng Sa 19/1/1974 và Hải Chiến Trường Sa 14/3/1988.

[2] Ngày 21/12/2011, tại Hà Nội, hàng trăm em thiếu nhi Việt Nam đã cầm những Lá Cờ Sáu Sao của Trung Quốc để đón Phó Chủ Tịch nước CHNDTH Tập Cận Bình.

(Nguồn: DanLuan.org)






09 tháng 11 2012

ƯỚC GÌ EM LÀ BIỂN LẶNG

Posted on 
11 Votes


Nguyễn Phương Uyên




















NGUYỄN HÀM THUẬN BẮC

(Mến tặng Nguyễn Phương Uyên)

Trường Sa, ngày đêm canh đảo
Sao trời thao thức nhớ em
Ước gì em là biển lặng
Ru anh bờ sóng êm đềm

Trường Sa ngày đông gió lạnh
Mây trời vần vũ dọc ngang
Ước gì em là tia nắng
Xuyên mây rọi xuống biển vàng

Trường Sa ngày hè bỏng cháy
Nắng nôi rát mặt rát mày
Ước gì em là mây đảo
Mát che người lính nơi đây!

Trường Sa vào mùa bão tố
Mưa tràn, sóng dựng, biển dâng
Ước gì em là tấm áo
Cho anh mặc để che thân

Trường Sa giặc Tàu hay tới
Nghênh ngang chiến hạm dọa người
Ước gì em là cuồng bão
Nhấn chìm hết lũ đười ươi!

Nay vừa nghe tin sét đánh
Công an đã bắt em rồi!
Sao nỡ bắt người vô tội?
Thương nhà, yêu nước…
Trời ơi!

Đêm qua anh mơ hay tỉnh?
Thấy em bay lượn trên trời
Đưa đoàn Thủy Quân Lục Chiến
Hào hùng lướt sóng ra khơi

Bao vây Hoàng Sa quần đảo
Quân Tàu thịt nát xương rơi
Hải tặc cướp ngày tháo chạy
Ích Tắc, Chiêu Thống rụng rời!

Chợt như đạn xuyên vào ngực
Tỉnh giấc anh bỗng rợn người
Nhớ ra em còn trong ngục
Ôi thương em quá Uyên ơi!

Mai ra công đường em hãy
Hiên ngang đứng trước án đài
Vạch mặt những phường xâm lược
Rủa nguyền bè lũ tay sai…

Biển Đông, Núi, Sông…ngàn dặm
Âu Cơ chỉ một Mẹ thôi

Đồng Bào ơi! Đoàn kết lại
Chung tay cứu lấy giống nòi!

Đảo Sơn Ca, 2/11/2012


HÔM ĐẾN TRẠI TẠM GIAM TÂN AN MẸ KHÓC


Lời Dẫn:  Ngày 23/10/2012, cơ quan an ninh điều tra tỉnh Long An đã thừa nhận là nữ sinh viên Nguyễn Phương Uyên đang bị tạm giam nhưng cho biết là cô đã bị chuyển đi nơi khác và không tiết lộ đó là địa điểm nào.

Bà Nguyễn Thị Nhung, mẹ của Phương Uyên, nói khi bà tìm được tới nơi con gái đang bị giữ ở trại tạm giam 159 Nguyễn Đình Chiểu, thành phố Tân An, tỉnh Long An, thì bà chỉ được phep gửi quà. Bà cho biết:

“Xin gặp không được, xin nhìn con từ xa cũng không được. Cuối cùng, tôi chỉ xin gửi cho con gái ba chữ ‘Mẹ yêu con’ trên tờ giấy gửi quà, nhưng cho dù tôi năn nỉ thế nào, khóc lóc thế nào, họ vẫn hoàn toàn vô cảm và rất tàn nhẫn.” 


images (389×129)

HÔM ĐẾN TRẠI TẠM GIAM TÂN AN MẸ KHÓC?

Con nghe nói
Hôm đến trại tạm giam Tân An mẹ khóc?
Vì công an không cho mẹ gặp Phương Uyên
Mẹ đành viết lên trên giấy gói quà ba chữ
“Mẹ Yêu Con!” rồi họ đuổi về liền

Có mang nặng đẻ đau mới thấm nỗi lòng này của mẹ
Nơi Bình Thuận quê nghèo chưa được phút bình yên
Nhớ ngày nhỏ Phương Uyên hiền, líu lo như chim hót
Yêu mẹ cha, yêu cô thầy, yêu bè bạn hồn nhiên!

Chúng con đã mấy lần theo Phương Uyên về thăm mẹ
Mẹ luộc củ mì đãi chúng con vừa lượm mãi đồng xa
Lũ học trò vô tư thì nghịch như bầy quỷ
Mẹ mỉm cười nhìn chúng con bao âu yếm thiết tha!

Nay Phương Uyên bị tạm giam, chúng con đều xa mẹ
Đứa đi học, đứa đi làm, đứa cầm súng ở đảo xa
Nhưng mẹ Nhung ơi! Xin mẹ đừng khóc nữa
Bởi vì Phương Uyên chỉ yêu nước thương nhà!

Và thưa mẹ!
Phương Uyên bị tạm giam vẫn còn đỡ khổ hơn nhiều thiếu nữ
Phải cởi hết quần áo trần truồng trước mặt bọn Hàn, Đài
Nhằm kiếm một tấm chồng đặng thoát nghèo bớt khổ
Mà phải đến xứ người để chết chẳng toàn thây!

Phương Uyên ở trại giam còn đỡ nhục hơn nhiều cô gái
Bị lừa bán qua biên giới Việt Trung làm vợ lũ cuồng điên
Thậm chí bị nhốt trong nhà hầm để lũ đàn ông đồi bại
Hành hạ xác thân không kể suốt ngày đêm!

Thà ở trại giam còn hơn đi làm “Ô Sin” khắp thế giới
Ngày giúp việc gia đình, đêm làm vợ không công
Chồng gà trống nuôi con nhận đồng tiền hờn tủi
Hỏi cả thế gian còn nơi nào như ở nước này không?

Chính vì thế mà Phương Uyên quyết hi sinh tranh đấu
Chống bè lũ tham nhũng độc tài đang dày xéo nhân dân
Bán biển đảo, bán rừng, bán tài nguyên...cho Tàu cộng
Để kiếm đô la gửi nước ngoài mưu danh lợi vinh thân

Mẹ Nhung ơi! Viết đến đây, cặp mắt con nhòa lệ
Phương Uyên ở trại giam không biết sống ra sao?
Bị tra tấn, bị ép cung...em rất cần bên mẹ
Bên bè bạn, bên thầy cô, bên ruột thịt đồng bào!

Nhưng con tin tưởng một Phương Uyên mạnh mẽ
Khi đã xác định cho mình lý tưởng để dấn thân
Mẹ Nhung ơi! Phương Uyên là gương soi ngàn thế hệ
Trên đất nước của Vua Hùng lịch sử bốn nghìn năm!

“Vì danh dự Tổ Quốc chống giặc Tàu xâm lược!”
“Vì tương lai đất nước chống tham nhũng bạo quyền!”
Phương Uyên ơi! Ôi giá chi anh được
Ngày ngày đưa cơm cho em
Để em có chút bình yên!

Đảo Sơn Ca, 31/10/2012
Nguyễn Hàm Thuận Bắc

(Nguồn: Dân Luận.org)