23 tháng 12 2012

QUÀ NOEL GỬI NGUYỄN PHƯƠNG UYÊN TỪ TRÁI TIM NGƯỜI LÍNH

(Viết tặng Nguyễn Phương Uyên)

Anh chẳng biết gửi gì cho em Uyên ơi!
Khi em đang phải nằm sàn xi măng ẩm mốc                                       
Tuy không phải trả tiền nhà như em từng ao ước
Nhưng cái giá của Tự Do lớn hơn cả Đời Người!

Gió Đông Bắc về xô nghiêng sóng biển khơi
Mang cái lạnh từ xứ Phần Lan tuyết giá
Nơi Ông Già Noel giờ này đang tất tả
Cùng Tuần Lộc đưa quà cho em nhỏ muôn nơi

Anh đã thấy em từng giả làm Ông Gìa Tuyết
Giữa quê nghèo em mang kẹo đến từng nhà
Chia cho các em thơ với nụ cười thân ái
Nay thấy vắng em bao em nhỏ xót xa!

Anh biết sẽ gửi gì cho em từ Trường Sa cô quạnh?
Bàng Vuông chưa ra hoa, Hải Âu cũng buồn thiu
Trên những mõm đá chúng rúc nhau rỉa cánh
Giáng Sinh không có em đảo trống vắng đìu hiu!

Lẽ ra đêm Noel anh phải đến Nhà Thờ cùng em
Để nguyện cầu Tự Do, Hòa Bình và Bác Ái
Cho con trẻ Việt Nam và tuổi trẻ toàn Nhân Loại
Nhưng em nằm trong tù sao anh đến được cùng em?

Em không được gặp mẹ cha và em trai yêu dấu!
Không được gặp bạn bè, không được ngắm trăng sao!
Đêm Noel Tuổi Hai Mươi em hi sinh tranh đấu
Cho Dân Chủ, Tự Do trên Đất Mẹ thương đau!

Anh biết gửi quà gì cho em nhân dịp lễ Giáng Sinh?
Ngoài trái tim này anh đã nguyện đem dâng hiến  
Hãy dũng cảm lên em chờ Giáng Sinh nữa đến
Ta sẽ tới Nhà Thờ cầu Đức Mẹ Đồng Trinh!

Nhân hôm nay gió biển vào đất liền thổi mạnh
Gửi gió chuyển giùm anh chút không khí Giáng Sinh
Quà Noel gửi Nguyễn Phương Uyên từ trái tim người lính
Là “Thề đợi giặc Tàu vào đây quyết chiến đấu hi sinh!”

Phương Uyên ơi!
Chúng ta đã gắn đời mình với Đất Mẹ Việt Nam
Như Giáng Sinh đã gắn tên mình với Chúa
Như Đất Nước không thể thêm lần nữa
Trở lại Thời Bắc Thuộc một ngàn năm!

Đảo Sơn Ca, 22/12/2012
Nguyễn Hàm Thuận Bắc


 (Nguồn : Blog nhà văn Nguyễn Tường Thụy)





02 tháng 12 2012

BẢY SẮC CẦU VỒNG TRƯỜNG SA THĂM EM ĐÓ UYÊN ƠI!



NguyenPhuongUyen-sinhvien-cauvong-danlambao.jpg (686×300)
            

(Viết tặng sinh viên yêu nước Nguyễn Phương Uyên)

Sau cơn mưa, Bảy Sắc Cầu Vồng bỗng bừng lên rực rỡ
Đỏ, Da Cam, Vàng, Lục, Lam, Chàm, Tím rạng biển khơi
Như chiếc cầu lên Trời từ Trường Sa của những thiên thần nhỏ
Bảy Sắc Cầu Vồng lung linh bay xuống thăm em đó, Uyên ơi!

Anh biết ngày xưa em cũng là một thiên thần nhỏ
Đã đầu thai vào Mẹ Nhung vì yêu quá mảnh đất này
Lúc rời Trời cao em đã từ sắc màu nào bay xuống?
Để các thiên thần nhỏ đi thăm
Không phải hỏi đó đây

Hiền Dịu Như Em chắc chắn không thể bay xuống từ Màu Đỏ
Màu của chiến tranh, màu của chết chóc đau thương
Màu của bầy quỷ mang mặt người dạ thú
Màu chuyên chế độc tài của bè lũ bất lương!

Màu của Ma Cà Rồng từng hút máu gần 60 triệu người nước chúng(*)
Nay đang tràn sang hút Máu Người của các dân tộc lân bang
Là màu từng nhuộn đỏ bởi máu của rất nhiều dân tộc
Làm Thế Kỷ 20 bao đất nước đau thương!

Vậy phải chăng em đã từ Màu Da Cam bay xuống?
Màu của hạnh phúc ấm no trên đất nước bình yên
Màu của sáng tạo đam mê, của tình yêu cháy bỏng
Màu của Dân Chủ, Tự Do và tôn trọng Nhân Quyền

Em đã bay xuống đây từ Màu Vàng rực rỡ?
Màu da của tổ tiên có từ thuở Văn Lang
Màu của bao dung hiền hòa, của từ bi Phật Độ
Màu Vàng Sắc Cờ của thời đại giàu sang

Em đã xuống đây từ Màu Lục xuất thần?
Của cây rừng Trường Sơn giữa đại ngàn trùng điệp
Của đồng lúa Miền Tây ngút ngàn xanh tít tắp
Của Bàng Vuông, Phong Ba trên quần đảo mùa xuân

Em đã bay xuống đây từ màu trời Tổ Quốc?
Một Màu Lam xanh soi trên mặt Biển Đông
Màu của Hòa Bình sáng tươi ngàn năm trên đất nước
Ôm lấy Hoàng -Trường Sa có tự thuở cha ông

Em đã bay xuống từ Màu Chàm tấm áo 
Mẹ Âu Cơ nuôi lớn cả Trăm Con
Năm Mươi chàng trai giong buồn ra khai hoa biển đảo
Năm Mươi chàng lên rừng để cắm mốc biên cương

Em đã bay xuống trần gian từ Màu Tím?
Màu thủy chung Tình Yêu Nước thiết tha
Màu của Ngọc Hân cùng Huyền Trân Công Chúa
Thề giữ vững Núi Sông và mở rộng Sơn Hà!

Sáu Màu ấy Phương Uyên đều có thể
Nhưng trớ trêu thay em lại bị Màu Đỏ dập vùi!
Bởi vì em là cô sinh viên hiền ngoan với trái tim nhân ái
Đã biết cất lên Lời Ca Yêu Nước cứu giống nòi...

Ôi giá chi có Bảy Sắc Cầu Vồng ngược lại!
Màu Tím Huế lên trên và Màu Đỏ máu xuống dưới cùng
Để lòng yêu nước nồng nàn và tình lứa đôi chung thủy
Cùng Chàm, Lam, Lục, Vàng, Cam
Tô thắm lại Non Sông!

Đảo Sơn Ca, 30/11/2012
Nguyễn Hàm Thuận Bắc

(*) Trong cả hai thời kỳ “Đại Nhảy Vọt” (1958-1962) và “Đại Cách Mạng Văn Hóa Vô Sản” (1966-1976), Trung Quốc đã có khoảng gần 60 triệu người bị chết đói, bị bức tử, bị chết trong tù và bị xử bắn (theo “Mao Trạch Đông ngàn năm công tội”, NXB Chính Trị Quốc Gia VN dịch từ nguyên bản Hán Văn và ấn hành bằng tiếng Việt, Hà Nội, 2009).

(Nguồn: Nhà Thơ Nguyễn Trọng Tạo Blog, ngày 30/11/2012)